Phần 1: Tuổi trẻ không có nhiệt huyết
Thời tiết sương mù với chút đau đầu và cái bụng rỗng tuếch ngồi dậy ở mép giường để nhấn nút nguồn khởi động máy tính. Tôi kéo chăn lên quá đầu và nhắm mắt lại tiếp tục ngủ. Khoảng một giờ sau, tiếng động chiếc case của máy tính đã đánh thức tôi dậy và ra khỏi giường. Lấy dép đi, nhảy sang phía bên ghế và tôi đã ngồi xuống trước máy tính. Tôi bắt đầu lên QQ (phần mềm chat thông dụng ở Trung Quốc), nhấp vào thông báo, hình đại diện là một cô gái xinh đẹp.
“Tôi đã online, Chơi game thôi nào”
“Đợi đã, sắp xong rồi, tôi đã mất barrack”, dòng chữ được đáp lại vài phút sau đó.
“Chết tiệt, vẫn chưa xong à” sự thiếu kiên nhẫn của tôi xuất hiện ngay sau đó.
“Mẹ kiếp, bọn nó không muốn phá nhà chính, nó cứ muốn nhảy vào fountain, không thể ngăn chặn được bọn nó”
“Nhanh lên, nếu không thì có thể làm là Alt-QQ”
“Cút đi, đó là những điểm ladder của tôi”
Đó là Li Haigui. Một người khá nối tiếng trên hệ thống VS ladder.
Đó là lối sống của tôi, phương thức bắt đầu buổi sáng của tôi khi tôi tốt nghiệp trung học cho đến lúc 20 tuổi hiện tại. Cha của tôi, sau khi mất tất cả do cờ bạc đã bỏ đi, để lại mẹ tôi một mình cho đến hiện tại. Sau đó, ông ấy tái hôn với người khác. Tôi sống ở ngôi nhà của bà tôi, bất cứ khi nào người thân và gia đình ghé thăm, tôi luôn khóa mình trong phòng, tránh những bài giảng và lời khuyên đến từ họ. Đôi khi ngay cả khi ở trong phòng, tôi có thể nghe những lời cô dì, chú, bác nói những lời nói thương hại và cảm thông cho tôi. Có lẽ do tôi đã nghe quá nhiều những câu nói đó, và cũng có lẽ do bản tính nổi loạn của tôi khiến cho tôi trưởng thành hơn, đầu tư nhiều hơn trong việc xây dựng và hiện thực giấc mơ của riêng tôi.
Đôi khi người chú thân thiết của tôi gõ cửa và vào phòng nói:
-“Hãy ra ngoài và nhìn nhận mọi thứ, đừng có ở trong phòng mãi chứ”
-“Chỉ làm bồi bàn cháu cũng có thể kiếm được 800 tệ một tháng”
Tôi thỉnh thoảng nghĩ rằng: ”Chỉ có 800 tệ thôi sao”. Mặc dù cha mẹ tôi không phải là có điều kiện gì nhưng mẹ tôi tự hào không bao giờ đòi hòi sự chu cấp từ cha tôi. Vì vậy tôi sống với số tiền 1500 tệ lương hưu của ông bà cho đến khi kết thúc trung học.
Khi ở trung học, tôi có những điểm số kém, vì vậy tôi đi theo con đường của chú tôi chọn là theo học một trường trung học về nghệ thuật. Với việc là một người không bao giờ có năng khiếu gì về nghệ thuật cộng với việc muốn có thêm thời gian để chơi game, tôi đã bỏ học. Tôi đã hợp lí nó bằng cách nói rằng chi phí học tập quá cao. Bởi vì cha mẹ tôi không ở cạnh bên, ông bà thì không thể khuyên can nên dần dần nó đã được gia đình chấp nhận. Sau khi tôi liên tục ở trong internet cafe một tháng, mẹ tôi sợ tôi bị ảnh hưởng nên đã vay tiền mua cho tôi một dàn máy vi tính. Từ ngày đó, tôi bắt đầu thời gian sống ẩn dật của mình.
Còn tiếp...
Nguồn: Rapture Gaming Network
0 Comment, Leave a Comment And Get RGN Social Points