btn login btn register
   
Follow @RaptureGaming
0



 
Tiếp chuyện NPH ngoại tại Việt Nam

Cẩm Phúc on 2013-06-11
LIKE nếu bạn thích bài viết này

Câu nệ xuất xứ?

 

Khi chọn game chơi, gamer cũng xem xét kỹ về nhà phát hành sản phẩm đấy. Nhưng họ chú trọng nhiều hơn đến tiềm lực của nhà phát hành, khả năng họ tiếp tục phát triển trò chơi bằng tiềm lực của mình, nhiều hơn là nhà phát hành đó đến từ đâu. Có lẽ giai đoạn trước 2008 đến 2010, làng game Việt không nhức nhối các vấn đề như hiện tại, nhưng khi ấy gamer ủng hộ một nhà phát hành "gốc ngoại" là Asiasoft đấy thôi. Thậm chí đến tận bây giờ, gamer Việt vẫn ủng hộ Garena dù thừa biết đấy không phải một công ty Việt Nam. Chỉ cần có game hay, điều hành tốt, nhà phát hành đến từ đâu liệu có quan trọng?

 

Lý do tại sao chúng ta lại sợ "hàng Tàu"? Đó là vì chất lượng từ hàng hóa đến chất lượng game, đều được coi là tệ hại nhất, độc hại nhất với người sử dụng. Làng game Việt rõ ràng không thiếu những gương mặt giống thế, với những sản phẩm thuộc hàng thải loại, phát hành game theo phong cách 3 Không: Không nhà phát hành, Không địa chỉ, gamer Không biết kêu ai. Tuy nhiên nếu có một cái nhìn rộng hơn thì các đại gia làng game Trung Quốc hiện cũng không thua kém ai. Bằng chứng ư? Age of Wulin (Cửu Âm Chân Kinh) đang gây cơn sốt toàn thế giới, thậm chí còn hơn cả "anh cả" làng game Hàn Quốc. Về chất lượng đồ họa, bây giờ người Trung Quốc đã bằng vai phải lứa với người Hàn Quốc rồi đấy. Chủ đề game họ cũng đa dạng. Trước đây gắn với chỉ mỗi những tiểu thuyết kiếm hiệp, tiên hiệp đặc sản, bây giờ họ có game về elf, người lùn, huyền thoại Trung Cổ Châu Âu, ... đầy đủ. Cùng là "hàng Tàu", nhưng thượng vàng hạ cám cả, không phải chỉ vì cái mác ấy mà quy chụp được chất lượng của họ.

 

Game chất lượng tốt, gamer sẽ hưởng ứng thôi.

 

Nội lực mới là vấn đề chính

 

Làng game Việt rõ ràng mong manh nếu một ngày nào đó, các đại gia Trung Quốc rủ nhau đầu tư làm game tại Việt Nam. Khi ấy rõ ràng ngay cả khi tất cả liên minh lại, về tiềm lực tài chính vẫn thua sút. Chưa kể, các game của Việt Nam hiện tại có xuất xứ từ Tàu khá nhiều, nên chỉ cần "cắt" việc mua game, làng game Việt sẽ khốn khó cùng cực. Khi ấy thì việc mất thị trường là tương lai hiển hiện trước mắt. Trong các ngành khác, nhiều nước cũng bảo vệ "gà nhà" bằng các chính sách quan trọng. Ngay ở Trung Quốc, chính chính sách bảo hộ của họ đã giúp Baidu đánh bại gã khổng lồ thế giới Google để độc chiếm thị trường tìm kiếm lớn nhất thế giới này. Sự bảo hộ ấy là cần thiết vì chúng ta khá yếu thế trước những đối thủ "giàu vì gạo, bạo vì tiền", và bảo hộ là chuyện quan trọng để tránh việc chúng ta thua ngay trên sân nhà.

 

Tuy nhiên, cái cốt lõi của bảo hộ không phải là thế. Bảo hộ cũng không thể bảo vệ suốt đời, vì công cuộc bảo hộ sẽ tiêu tốn tiền của, trợ giá, chính sách,... để giúp đỡ những đứa trẻ trước những siêu cường. Vấn đề của bảo hộ là nuôi những đứa trẻ này đủ lớn, đủ cứng cáp để có thể đánh bại những địch thủ mạnh hơn. Bầu sữa của "bảo hộ" không phải là bất tận, vì thế những đứa trẻ này cần phải biết tận dụng thời cơ để phát triển một cách tốt nhất. Quay lại chuyện làng game, sự bảo vệ trước khi bị các gã khổng lồ thống trị thị trường là cần thiết, nhưng chúng ta nhất chính là nội lực của những nhà phát hành, để phát triển mạnh lên cả về chất lượng game lẫn dịch vụ khách hàng, để không bị mất thị phần trước đối thủ. Sự bảo hộ sẽ giúp đỡ cho những NPH game Việt vài năm, nhưng sau vài năm ấy, họ không phát triển mạnh mẽ lên, thì sự bảo hộ cũng sẽ chỉ dời lại một tương lai hiện hữu đi vài năm.

 

Gamer ca thán NPH Việt thì họ không quan tâm đến nguồn gốc đâu.

 

Những điều cần làm

 

Làng game Việt cần phải phát triển từ bên trong, thay vì trông chờ sự bảo vệ đến từ bên ngoài.  Cải thiện chất lượng dịch vụ có lẽ sẽ là điều cần phải làm đầu tiên. Gamer Việt ca thán rất nhiều về cách thức điều hành của nhiều công ty game Việt, và đó chính là điểm yếu chí tử của những người làm game Việt. Những lời hứa không được hoàn thành đúng hạn, hay tệ hơn là bị phớt lờ, những sự kiện "hút máu" đến cùng cực,... rõ ràng khiến gamer cảm thấy chán nản, và đó chính là điều những nhà phát hành ngoại có thể nắm bắt mà khai thác. Nếu một ngày có một game MMOFPS xuất hiện với bảo đảm không hack, liệu gamer có vì "Người Việt chơi game của NPH Việt" mà gắn bó với Đột Kích?

 

Nếu cấm những Tencent, Perfect World tiếp cận làng game Việt, chúng ta sẽ có gì? Korangame và những nhà phát hành khác núp dưới bóng những cổng game Việt (không phép) để phát hành game và thu lời bất chính. Chính những con sâu ấy lại làm rầu nồi canh làng game Việt, chứ không phải là Tencent hay Perfect World "núp bóng" đầu tư vào công ty game Việt. Đáng buồn thay vì tiền, nhiều người của làng game Việt ra tay giúp sức cho những công ty ấy xả rác tại Việt Nam. Cái chúng ta cần bây giờ là hành lang pháp lý để dẹp hẳn những cổng game không phép đang núp bóng để cung cấp game cho những người Tàu núp bóng. Đó là cái nhức nhối của làng game Việt.

 

Đạo đức nghề xuống cấp, cái gì bảo hộ được?

 

Chung quy, chúng ta có quá nhiều việc cần làm vì làng game Việt, và quan trọng nhất là chữa những căn bệnh bên trong làng game Việt trước đã. Sự xuống cấp đạo đức của những người làm PR để dẫn dụ các hình ảnh khiêu dâm gây nhức nhối, sự tha hóa của những người sẵn sàng tiếp tay phát hành game lậu núp bóng xả rác mới là những ưu tiên hàng đầu cần phải giải quyết. Thực tế thì đã có nhà phát hành ngoại an cư lạc nghiệp tại Việt Nam, nếu họ thực hiện công việc của mình đúng luật, được gamer ủng hộ, chả có lý do gì đào bới nguồn gốc của họ. Còn trong tình hình làng game như hiện tại, cái viễn cảnh xâm lấn trực tiếp từ những đại gia Trung Quốc là khó có cơ sở. Còn việc họ đầu tư vào các công ty Việt Nam, có lẽ cần những hành lang pháp lý để đảm bảo đồng tiền (số lượng cực lớn) sẽ không mua được linh hồn của những chủ doanh nghiệp.

Nguồn: nguoilamgame

Tweet

Bài viết liên quan

0 Comment,  Leave a Comment And Get RGN Social Points




    Hãy đăng nhập để comment hoặc dùng Facebook comment