Vì sao tôi chơi game private?
Lần đầu tiên biết khái niệm private server
Có lẽ với nhiều game thủ dù thuộc hàng có máu mặt hay không, nhắc tới các private server mà có sức hút thì thường nhớ tới bom tấn MU hay Lineage. Thế nhưng, game khiến tôi gắn bó suốt từ năm lớp 9 cho tới tận năm 24 tuổi lại là Khan Online – MMO 3D nhập vai của Hàn Quốc. Nếu so sánh, ngay cả với những tựa game cùng thời chứ chưa kể đến các game quá khủng về sau, Khan khá yếu thế về mặt đồ họa, tính năng không nhiều nhưng với nhiều game thủ, Khan có một sức hút lạ kỳ.
Năm 2005, Khan Online được CyberWorld mua bán đàng hoàng với Mirinae Hàn Quốc và là 1 trong 4 MMORPG client phát hành tại Việt Nam lúc này (bên cạnh MU, PTV và VLTK). Tiếc thay, hack, bug xuất hiện; cạnh tranh không nổi và Khan 1, Khan 2 buộc phải đóng cửa sau những nỗ lực vận hành đến tận giờ phút cuối của các GM.
Bẵng đi một năm “cai game” để ôn thi đại học và khi rảnh tay trên giảng đường, một người anh thuộc hàng top Khan ngày xưa chia sẻ một bài blog hướng dẫn cài Khan Online của Thái Lan cùng với lời nhắn “Anh thấy hội Khan Việt ngày xưa chơi đông lắm”. Những tưởng là phiên bản Khan có bản quyền tại Thái Lan, hồ hởi tải game, hồi hộp đăng ký và mong ngóng để kết nối. Khá bất ngờ khi Khan Thái Lan mà 50% người chơi là Việt, 49,5% là người Philippines và chỉ 0,5% là Thái. Lúc này, nghe những người Việt cùng chơi chia sẻ mới biết Khan Power này chỉ là private server của Khan Online Thái Lan.
Có game, có cộng đồng – thế là đủ?
Chơi game với tôi chỉ có 2 điều quan trọng nhất: trải nghiệm game và giao lưu với bạn bè. Private hay không thì quan trọng gì? Nội dung, bối cảnh, nhân vật, skill, map đầy đủ; thậm chí là trên cả đầy đủ khi đội vận hành nắm được source, có thể mở hết tính năng, mở hết skill, mở hết các class nhân vật; giao lưu với game thủ Philippines lại mang tới những “cạ” mới cực kỳ thông minh và biết tìm tòi sáng tạo. Các ký ức xưa được làm sống lại, tụ họp bạn cũ, kết thêm bạn mới hay thậm chí là học được cả những câu nói tiếng Philippines ngắn để trêu nhau, chào hỏi...Còn gì phải phàn nàn?
Có nhiều thứ hơn là chỉ game và cộng đồng
Điều đáng chê nhất của phiên bản này là người chơi có thể sử dụng cheat engine để hack speed. Người người hack speed, nhà nhà hack speed. GM cũng không can thiệp vào việc khóa tài khoản hack speed mà công việc duy nhất là thỉnh thoảng bảo trì và giao dịch với người chơi bằng tài khoản paypal. Bán giấy tăng exp, tăng dmg, tăng def rồi bán đồ cấp cao, hay bán cả acc với level 1 mà các chỉ số đều trên 1000 (bình thường level 1 từng kỹ năng chỉ lèo tèo 5-12) khiến game dần mất cân bằng. Đến khi game quá bão hòa, tiền Gold lạm phát, lỗi hack bug dẫn đến sập server liên tục, GM không thèm xử lý lỗi và bỏ lửng game.
Khi private cạnh tranh với private
Khan Blaze - 1 phiên bản private khác mở ra sau với tuyên ngôn: "không hút máu như Power" đã hút dần game thủ về với máy chủ của mình. Thực chất, team vận hành Blaze là một nhóm game thủ Philippines từng chơi Khan Power lấy được source từ phiên bản private Power, sau đó liên tục phá Power này với mục đích "giành khách". Team Blaze vận hành tuy có chỉn chu hơn team Power nhưng bản chất vẫn giống hệt. Có thể nói, người chơi chỉ đơn giản là tự tháo gông rồi tự đeo còng.
Private server này chưa mất đi thì private server khác mọc lên
Nản và Sợ
Vẫn còn khá nhiều game thủ Việt bám trụ được với server private của Blaze nhưng riêng tôi thì cạch. Cạch vì nản, cạch vì sợ. Nản khi thấy kịch bản cũ của Power dần lặp lại với Blaze, sợ khi luôn trong tình trạng không biết bao giờ server sẽ biến mất cùng với nhân vật mình đầu tư không chỉ tiền bạc mà còn công sức nữa. Nếu xác định gắn bó với game, muốn có dấu ấn gì riêng biệt, gìn giữ những kỷ niệm đẹp nhất về game, biết “nản và sợ” thì có lý do gì để bạn chơi private server?
Nguồn: Lagavi
0 Comment, Leave a Comment And Get RGN Social Points